Wednesday, December 23, 2009

09.12.24

Dec 23, 2009

- Hưởng ứng lời kêu gọi của bạn Cá, trích nguyên con ở đây là “Hãy tích cực vận động cái thứ trên cổ mày đi”
dịch từ ngôn ngữ Cá ra ngôn ngữ Chó “Làm gì cho ra con người một chút đi”
. . .
. .
.
  và đây ..
  thề với cái bóng đèn, là mình hông liên can        =______________________=*
 
totally                                                  p a i n t  i t  B.l.u.e

cái mặt mình sau khi vẽ xong đống này là như vầy
‘O’

‘O’

 ‘O’
*đập đầu vào tường*
- Mình bị ảnh hưởng của Hoya rồi -
 



Photobucket




Photobucket



- Thời gian này nhìn chung là bận


Ngày ngày đi làm, tối cắp tráp đi học Khựa, học xong về nhà ăn cơm, cơm xong đi tắm, tắm xong lại làm việc, hôm nào ko lên lớp thì ăn vạ ở công ty. Lịch sinh hoạt điều độ như tử tù.


Một tuần 3 lần đều đều phi xe đến senta học Nhạt. Tuần vừa rồi việc nhiều đè chết người nên  bùng 1 cục cả tuần, hôm nay đi học lại thấy chữ nghĩa nhảy múa như trảy hội! Cái giống Khựa này đúng là một tuần không động vào là phê lòi luôn, còn một tháng không động vào thì cắp tráp đi học lại dần là vừa!

Tháng này thi Khựa 2 lần, lê lết hì hụi vác cả Khựa tới công ty ngồi vẽ, cuối cùng cũng thi xong. Được cái thi cử giờ nhẹ nhàng, ko còn trò vẽ chữ như hồi trước,thay vào đó là nhìn mặt chữ rồi bôi bôi cọ cọ, khoanh lấy khoanh để. Bởi vầy nên thay vì một buổi vẽ 20 chữ Khựa rày chuyển thành nhận diện 200 mặt Khựa trong vòng 30’.Học buổi nào xong cứ phải gọi là vật vờ giật dờ, ra khỏi lớp rồi mà hồn vẫn bay lảng vảng trong cơn mê sảng.

Hồi trước trong năm học thì nhân danh sinh viên dưới mái trường xã hội chủ nghĩa, còn sờ mó tí Eng qua con đường giao lưu với fic. Bây chừ đi làm rồi, xổng chuồng khỏi bài vở rồi, fic hơn 1 năm rồi ko được sờ mó nên  không đả động tí Eng nào. Tuyệt nhiên tuyệt giao với Eng! Lại còn mải mê tiếng Nhạt tiếng Khựa, nên rút cục trình Eng đã còi cọc nay trở nên suy dinh dưỡng trầm trọng!
Chờ tới cuối tháng nhận kết quả thi cử, vầy là rảnh được 3 tối. Đang lên kế hoạch cò cử cò cử đi dạy, phá hoại đời con em nhà người ta, hay là  ở nhà học Eng. Chính xác là luyện kĩ năng Reading! *bừng bừng khí thế*
.
.
.
.
.
*quỳ dưới ánh sáng công lý, tay chắp trước ngực* Thôi được rồi! Nhân danh một con Chó quê mùa chất phác thật thà, con xin thú tội trước Chúa, người không việc gì phải nhìn đểu con thế! Kế  họach của con là đắm chìm trong bể fic! Đấy, sự thật nude đấy! Người thỏa mãn chưa? *òa khóc vùng chạy*











Thursday, December 10, 2009

A silvery shade of blue

Dec 10, 2009

                                                             A silvery  shade  of   blue
                           

Photobucket

Hey, you know… sometimes I wonder if I think too much about you. Sometimes I wonder if I think too much about your smiles and your eyes and your voice… All the little thoughts are always swirling inside my head, making me dizzy and nauseous.
Hey, you know… I’m just a small red leaf riding on the cool autumn breeze, spinning and whirling and dancing around. Somehow the cold has found its way in, and



  I  a m       f a l l i n g,




    f a l l i n g,


f a l l i n g 







That dreary cold has taken away my colour of red, and painted a silvery shade of blue on the world. Still I can’t leave yet, I’m still lingering here till my last moments… That gorgeous sky of blue has charmed my heart away.



Hey, you know… I am red, and you are blue.

Photobucket

Hey, you know… sometimes I wonder why I can’t breathe. Sometimes I wonder why I feel so nauseous, I just want to pass out. Sometimes I wonder why my legs are so weak, they’re always trembling. Just then, I realize, you are always there in front of me.

Hey, you know… sometimes I wonder if your world is really painted with millions shades of blue. Sometimes, you seem too real, too close, and too warm to be blue. You feel so warm that I’m burning right here… under the crystal strands of this flowing liquid, under the mystic china blue glaze.

 
Hey, you know… sometimes I wonder if you really understand what you say and the way you act. Sometimes I wonder if you are aware of how your eyes, your smiles, your voice, your touch, and your entire being make me so dizzy and nauseous and weak and needy.

Hey, you know… you make me scared. I am scared that you are making all the red leaves fall and die and disappear. I am scared that I am willing to let them die just for that silvery shade of blue to take over. I am scared that 



 I a m   f a l l i n g , 



And 



f a l l i n g, 


and



f a l l i n g



 
Hey, you know ...  I’ve been trapped inside this silver cage already.

Photobucket


Hey, you know… sometimes I forget who I am and who you are and why we are this way. Sometimes all I see is just colours blending together, forming a grayish shade of nothingness. Sometimes I wonder why I think and see and feel too much.


The icy blue of winter has faded into a darker shade of gray. The red leaf has gone since long ago.



Hey, you know… sometimes I wish I was still dreaming…

Photobucket


Buried                 deep                  inside                    that






 s i l v e r y  s h a d e  o f   b l u e